ĐỪNG ĐẶT KÌ VỌNG CÓ THỂ DỰA VÀO CON CÁI KHI VỀ GIÀ... Trước đây, tôi vẫn luôn nghĩ, trẻ cậy cha, già cậy con như lời cha ông ta vẫn dạy bảo. Tuổi trẻ hết mình lo cho con, về già có thể nhờ cậy con chăm sóc, phụng dưỡng, cứ như vậy mà sống tới cuối đời. Nhưng mọi thứ đã thay đổi khi tôi nhận trách nhiệm chăm sóc cha mẹ ruột và cả cha mẹ chồng của mình. Quãng thời gian ấy quả thực là một hành trình nhiều gian nan. Tôi và các em chia nhau trách nhiệm trông nom các cụ, ai cũng vừa đi làm, vừa trông bố mẹ, vất vả không để đâu cho hết. Ngày nào cũng chạy đi chạy lại giữa nơi làm việc và b-ệnh viện, nhà mình cuối cùng lại trở thành nơi mình ít được trở về nhất. Thần sắc ai cũng kém vì thiếu ngủ, ăn bữa cơm cũng nhấp nhổm sợ các cụ lại có vấn đề đột xuất gì. Sau này, tôi cũng sẽ giống như bố mẹ mình đã từng, và các con tôi, cũng sẽ vất vả như tôi và các em hiện tại hay sao? Chúng có thể làm tốt được không, hay bản thân chúng mỏi mệt, chính tôi cũng kh-ổ sở vì không được chăm sóc tận tình? Phải chăng, việc dựa vào con, vô tình lại thành ra đang đặt gánh nặng lên vai con?
ĐỪNG ĐẶT KÌ VỌNG CÓ THỂ DỰA VÀO CON CÁI KHI VỀ GIÀ...
Trước đây, tôi vẫn luôn nghĩ, trẻ cậy cha, già cậy con như lời cha ông ta vẫn dạy bảo. Tuổi trẻ hết mình lo cho con, về già có thể nhờ cậy con chăm sóc, phụng dưỡng, cứ như vậy mà sống tới cuối đời. Nhưng mọi thứ đã thay đổi khi tôi nhận trách nhiệm chăm sóc cha mẹ ruột và cả cha mẹ chồng của mình. Quãng thời gian ấy quả thực là một hành trình nhiều gian nan.
Tôi và các em chia nhau trách nhiệm trông nom các cụ, ai cũng vừa đi làm, vừa trông bố mẹ, vất vả không để đâu cho hết. Ngày nào cũng chạy đi chạy lại giữa nơi làm việc và b-ệnh viện, nhà mình cuối cùng lại trở thành nơi mình ít được trở về nhất. Thần sắc ai cũng kém vì thiếu ngủ, ăn bữa cơm cũng nhấp nhổm sợ các cụ lại có vấn đề đột xuất gì.
Sau này, tôi cũng sẽ giống như bố mẹ mình đã từng, và các con tôi, cũng sẽ vất vả như tôi và các em hiện tại hay sao? Chúng có thể làm tốt được không, hay bản thân chúng mỏi mệt, chính tôi cũng kh-ổ sở vì không được chăm sóc tận tình? Phải chăng, việc dựa vào con, vô tình lại thành ra đang đặt gánh nặng lên vai con?
Tôi biết dù hơi muộn, nhưng chính mình cần có sự thay đổi trong suy nghĩ. Tôi không đòi hỏi các con chu cấp, không kì vọng vào việc chúng phải trả hiếu cho mình bằng vật chất, hay những chăm sóc trực tiếp hàng ngày. Dù ít dù nhiều, tôi tin phần lớn bạn bè đồng trang lứa tôi cũng tích góp được cho mình một khoản. Nên như vậy, để tự mình lo cho mình khi về già. Con hiếu thảo, chăm lo, phụng dưỡng, đó là điều đáng quý. Con không có điều kiện, chính mình cũng không trách cứ, càng không é-p buộc.
Đừng đặt kì vọng có thể dựa vào con cái khi về già, cứ để yêu thương và lòng hiếu thảo đến một cách tự nhiên và thể hiện bằng cách phù hợp với điều kiện của các con.