Muốn con bớt nghiện điện thoại? Trước hết, bố mẹ phải là người đặt điện thoại xuống trước. Vì con nít không học từ lời dạy. Chúng học từ cách sống của cha mẹ mỗi ngày. Tôi từng chứng kiến một cảnh ở nhà bạn mình. Bố nằm lướt TikTok, mẹ ngồi cắm mặt vào Facebook. Còn đứa con nhỏ mới hơn 4 tuổi, gọi “bố ơi” hai lần không ai đáp. Nó lặng lẽ đi lấy cuốn truyện, ngồi lật vài trang. Không ai nhìn nó. Rồi nó quay sang: “Bố ơi cho con chơi điện thoại một tí thôi.” Bạn tôi đưa cái điện thoại cũ không ngước lên, chỉ nói: “Chơi đi, đừng quấy.” Năm phút sau, ba người, ba màn hình, ba thế giới. Ngồi cùng một phòng , nhưng không ai thực sự ở cạnh ai. Nhiều ông bố bà mẹ vẫn nghĩ: “Mình dành thời gian cho con rồi còn gì.” Nhưng thật ra ở cạnh con không đồng nghĩa với đang hiện diện cùng con. Bọn trẻ không thiếu đồ chơi, chúng chỉ thiếu một người lớn thực sự muốn chơi cùng. Điều nguy hiểm nhất không phải là con nghiện điện thoại Mà là con học được thói quen đó từ chính người mà nó yêu thương nhất. Cha mẹ cắm mặt vào màn hình mỗi tối con sẽ tin rằng: chiếc điện thoại là thứ quan trọng nhất. Mình thì bảo con đọc sách nhưng chưa bao giờ cầm sách ngồi bên con quá 5 phút. Tôi biết, không phải bố mẹ nào cũng cố ý bỏ bê con. Chỉ là chúng ta đã quá quen với việc "cho con chơi một mình" để mình có chút yên tĩnh. Chúng ta cứ nghĩ: vài phút thôi nhưng lâu dần, thành thói quen. Rồi đến một ngày bạn giật mình: Con bạn đang lớn lên cùng YouTube, TikTok, game chứ không phải cùng bạn. Phụ huynh nào sinh con ra cũng mong con thông minh, tự tin, giàu cảm xúc. Nhưng điều con cần nhất đôi khi lại rất đơn giản: Một buổi tối được chơi đùa trọn vẹn không chen giữa bởi âm thanh “ting ting” của tin nhắn. Một bữa cơm không có ai lướt mạng. Một ánh mắt thực sự lắng nghe con nói. Nếu bạn muốn thay đổi thói quen dùng điện thoại của con Hãy bắt đầu bằng cách thay đổi thói quen của chính mình. là xem tiếp dưới bình luận
Muốn con bớt nghiện điện thoại?
Trước hết, bố mẹ phải là người đặt điện thoại xuống trước.
Tôi từng chứng kiến một cảnh ở nhà bạn mình.
Bố nằm lướt TikTok, mẹ ngồi cắm mặt vào Facebook.
Còn đứa con nhỏ mới hơn 4 tuổi, gọi “bố ơi” hai lần không ai đáp.
Nó lặng lẽ đi lấy cuốn truyện, ngồi lật vài trang.
Không ai nhìn nó.
Rồi nó quay sang: “Bố ơi cho con chơi điện thoại một tí thôi.”
Bạn tôi đưa cái điện thoại cũ không ngước lên, chỉ nói: “Chơi đi, đừng quấy.”
Năm phút sau, ba người, ba màn hình, ba thế giới.
Ngồi cùng một phòng , nhưng không ai thực sự ở cạnh ai.
Nhiều ông bố bà mẹ vẫn nghĩ: “Mình dành thời gian cho con rồi còn gì.”
Nhưng thật ra ở cạnh con không đồng nghĩa với đang hiện diện cùng con.
Bọn trẻ không thiếu đồ chơi, chúng chỉ thiếu một người lớn thực sự muốn chơi cùng.
Điều nguy hiểm nhất không phải là con nghiện điện thoại
Mà là con học được thói quen đó từ chính người mà nó yêu thương nhất.
Cha mẹ cắm mặt vào màn hình mỗi tối con sẽ tin rằng: chiếc điện thoại là thứ quan trọng nhất.
Mình thì bảo con đọc sách nhưng chưa bao giờ cầm sách ngồi bên con quá 5 phút.
Tôi biết, không phải bố mẹ nào cũng cố ý bỏ bê con.
Chỉ là chúng ta đã quá quen với việc "cho con chơi một mình" để mình có chút yên tĩnh.
Chúng ta cứ nghĩ: vài phút thôi nhưng lâu dần, thành thói quen.
Rồi đến một ngày bạn giật mình:
Con bạn đang lớn lên cùng YouTube, TikTok, game chứ không phải cùng bạn.
Phụ huynh nào sinh con ra cũng mong con thông minh, tự tin, giàu cảm xúc.
Nhưng điều con cần nhất đôi khi lại rất đơn giản:
Một buổi tối được chơi đùa trọn vẹn không chen giữa bởi âm thanh “ting ting” của tin nhắn.
Một bữa cơm không có ai lướt mạng.
Một ánh mắt thực sự lắng nghe con nói.
Nếu bạn muốn thay đổi thói quen dùng điện thoại của con
Hãy bắt đầu bằng cách thay đổi thói quen của chính mình.
1.Thiết lập “giờ tắt màn hình” cho cả nhà
– Gợi ý: Mỗi tối sau 20h, cả nhà cùng úp điện thoại xuống. Gọi nó là “giờ chơi cùng con” hay “giờ offline gia đình”.
– Ví dụ: Tắt đèn bớt, bật đèn vàng, ngồi chơi cờ cá ngựa, vẽ tranh, đọc truyện. Cứ 30 phút thôi cũng đủ để con cảm nhận rằng bố mẹ thật sự hiện diện cùng con.
2.Dẫn dắt thói quen thay vì cấm đoán
– Thay vì mắng: “Không được chơi điện thoại!”, hãy hướng con sang thứ khác thú vị hơn.
– Ví dụ: Khi thấy con đòi điện thoại, bạn thử bảo: “Hay mình làm một quyển truyện dán sticker nhé!”
– Mua sẵn sổ trắng, vài sticker con thích. Mỗi ngày, hai mẹ con/gia đình sẽ dán thêm một trang.
– Cách này giúp con dần dứt khỏi màn hình mà không bị cảm giác “bị tước quyền”.
3.Làm gương thật sự không nói suông
– Nhiều phụ huynh bắt con ngồi học nhưng bản thân lại cầm điện thoại lướt TikTok bên cạnh. Con nít thấy hết.
– Ví dụ: Khi con đang học , bố mẹ cũng nên ngồi cạnh, cầm sách đọc thật sự. Không cần giảng gì cả. Chỉ cần cùng nhau im lặng học 15 phút sẽ tạo thành “khoảnh khắc học chung” đầy ý nghĩa.
4.Ghi lịch "hẹn con" mỗi tuần và giữ lời
– Hãy chọn 1 buổi/tuần gọi là “buổi hẹn cùng con” viết rõ vào lịch gia đình, ví dụ tối thứ 6, 19h.
– Ví dụ: Hai bố con hẹn đi dạo, hai mẹ con cùng nấu bữa đơn giản, cùng pha nước, làm slime, gấp máy bay giấy…
– Việc này giúp con biết mình được ưu tiên, không bị bỏ rơi sau màn hình điện thoại của cha mẹ.
Bạn gieo thói quen gì con bạn sẽ gặt tính cách ấy.
Vì trẻ con giống như cái cây mới lớn.
Nếu đất cứ lạnh, cứ trơ lì thì cây sao mà tươi tốt?
Còn nếu bố mẹ biết “sửa mình” mỗi ngày thì con sẽ “nở” ra theo cách đẹp nhất.
Nếu bạn từng thở dài vì con hay cáu gắt, đòi điện thoại, không còn hào hứng nói chuyện .
Thì chia sẻ bài viết này như một lời nhắc cho chính mình:
Dạy con không cần phải gào thét.
Chỉ cần sống làm gương rồi con sẽ tự khôn.
Và nếu bạn tin rằng:
Một ông bố , người mẹ lý tưởng không phải là người mua cho con thứ đắt nhất,
Mà là người chơi cùng con bằng cả trái tim, thì follow tôi nhé