2 vợ chồng chuẩn bị mua nhà thì chồng vét hết sạch 1 tỷ tiền tiết kiệm để xây nhà cho mẹ chồng, tôi sang tận nhà làm ầm lên thì bà thản nhiên nói “tiền con trai cũng là tiền của mẹ”

 


Vợ chồng Mai và Tuấn lấy nhau được 6 năm, sống ở một căn hộ thuê nhỏ ở Hà Đông (Hà Nội).

Hai người chắt chiu từng đồng, gom góp suốt bao năm mới để dành được hơn 1 tỷ — dự tính cuối năm mua căn chung cư nho nhỏ để ổn định cuộc sống.

Vậy mà một buổi tối, Tuấn đột nhiên thông báo:

“Anh rút tiền rồi, mẹ bảo nhà ở quê xuống cấp, anh phải về xây lại cho bà.”

Mai chết lặng.
Cô cố giữ bình tĩnh hỏi:

“Anh rút hết à? Không giữ lại đồng nào à?”
Tuấn gãi đầu:
“Ừ, mẹ nói nhà nứt tường, dột mái… Anh con trai duy nhất, không giúp thì ai giúp?”

Cơn tức nghẹn trong cổ.
Hôm sau, Mai bắt xe thẳng về quê chồng ở Nam Định, xông thẳng vào nhà.
Bà Hường – mẹ Tuấn – đang ngồi tỉa rau, ngẩng lên nhìn con dâu rồi nói tỉnh queo:

“Tiền con trai tao thì cũng là tiền của tao, mày có quyền gì mà sang đây om sòm?”

Cả xóm kéo ra xem, Mai vừa khóc vừa nói:

“Bọn con dành dụm mấy năm, giờ nhà tan cửa nát hết rồi!”
Nhưng bà Hường chỉ phẩy tay, thản nhiên:
“Nhà này là do nó hiếu thảo. Mày không thích thì thôi.”

Mai quay về, lòng nguội lạnh.
Ngay hôm sau, cô lặng lẽ làm thủ tục sang tên toàn bộ mảnh đất bố mẹ cho hồi cưới về tên mẹ đẻ, rồi âm thầm nộp đơn ly hôn.
Cô không muốn dính dáng gì đến người đàn ông đặt mẹ lên trên vợ nữa.

Đến ngày ra tòa, Tuấn vẫn ăn mặc chỉnh tề, gương mặt mệt mỏi.
Anh chẳng nói gì ngoài một câu:

“Anh chỉ mong em bình an.”

Khi phiên tòa kết thúc, thẩm phán đưa cho Mai một phong bì niêm phong — nói là giấy tờ liên quan đến tài sản của chồng.
Mai mở ra, bên trong là giấy chứng nhận quyền sử dụng đất căn nhà mới xây – ghi tên cô làm chủ sở hữu.

Bên dưới là dòng chữ nguệch ngoạc mà Tuấn viết tay:

“Mẹ chỉ đứng tên hộ, giờ anh chuyển lại cho em. Tiền đó cũng là của chúng ta, anh chỉ muốn em có nhà tử tế trước khi sinh con.”

Mai chết lặng.
Ngoài cửa sổ, gió thổi qua mấy nhành phượng muộn.
Cô ôm xấp giấy, nước mắt rơi lã chã, không rõ là hối hận hay thương xót cho chính mình.