Mẹ chồng tự ý cầm sổ đỏ căn nhà vợ chồng tôi tích cóp mua được đi vay tí;:n d:ụng đe;;n, lấy tiền cho em chồng t//rả n//ợ.

 


SỔ ĐỎ, MẸ CHỒNG VÀ CÂU NÓI KHIẾN CẢ NHÀ IM BẶT

1. Yêu cầu ngang ngược

Tôi lấy chồng năm 2010, đến nay đã hơn mười năm. Chồng tôi – Nam – là con trưởng trong gia đình có hai anh em. Em chồng tên Quân, kém anh vài tuổi, tính tình hoạt bát nhưng làm ăn phất lên rồi cũng nhanh chóng thất bại vì ham chơi và thiếu trách nhiệm.

Một chiều chủ nhật, cả nhà quây quần, mẹ chồng bất ngờ lên tiếng:
– Lan này, đưa mẹ cái sổ đỏ đứng tên vợ chồng con. Mẹ đem cầm lấy vốn giúp thằng Quân xoay sở. Nó chỉ vướng chút chuyện, có tiền sẽ gỡ ngay thôi.

Không khí trong phòng như đông cứng. Chồng tôi lúng túng, còn Quân cúi đầu giả vờ nghịch điện thoại. Tôi hít một hơi thật sâu, rồi nói nhẹ nhàng nhưng dứt khoát:
– Mẹ ạ, sổ đỏ là tài sản duy nhất để con và các cháu có chỗ ở. Nếu đưa đi vay hộ, nhỡ không trả nổi thì cả nhà ra đường mất. Con thương em, nhưng con không thể đánh đổi tương lai các con mình.

Cả phòng im phăng phắc. Mẹ chồng sững sờ, mặt đỏ bừng, còn Quân thoáng lộ vẻ tức giận.

2. Làn sóng ngầm

Sau hôm đó, tôi bị mẹ chồng lạnh nhạt ra mặt. Bà bóng gió rằng tôi ích kỷ, không biết thương người. Nam thì đứng giữa, chẳng dám nói gì, chỉ bảo tôi:
– Em cứ cho vay tạm, anh em trong nhà cả, rồi nó trả thôi.

Tôi cười buồn:
– Nếu là anh vay, em sẵn sàng. Nhưng đây là sổ đỏ, đâu phải tờ giấy lặt vặt. Anh thử nghĩ, lỡ Quân không trả nổi thì sao?

Nam im lặng, nhưng tôi biết anh khó xử vì bị kẹp giữa mẹ và vợ.

3. Biến cố ập đến

Chưa đầy một tháng sau, tin dữ ập đến: Quân bị công an mời lên điều tra vì dính líu đường dây lừa đảo tài chính. Số tiền liên quan lên đến hàng chục tỷ đồng.

Mẹ chồng sốc nặng, ngất xỉu ngay tại nhà. Bà được đưa vào bệnh viện, bác sĩ chẩn đoán đột quỵ nhẹ. Cả nhà rối loạn. Trong lúc đó, nhiều chủ nợ tìm đến, gõ cửa ầm ầm, đòi Nam phải chịu thay em.

Nếu hôm trước tôi mềm lòng đưa sổ đỏ, có lẽ giờ đây căn nhà đã không còn. Nghĩ đến đó, tôi rùng mình.

4. Người bạn thân lộ mặt

Trong những ngày rối ren, một người thường xuyên lui tới an ủi Nam là Hưng – bạn thân của chồng từ thời đại học. Anh ta tỏ ra lo lắng, khuyên Nam bán nhà trả nợ thay em trai để giữ danh dự gia đình.

Nhưng rồi, một hôm tôi tình cờ nghe lén cuộc điện thoại của Hưng. Giọng anh ta rành rọt:
– Yên tâm, thằng Quân đã dính chặt rồi, giờ chỉ cần ép thằng Nam bán nhà trả nợ, mình sẽ thâu tóm luôn mảnh đất đó.

Tôi chết lặng. Hóa ra, tất cả bi kịch đều có bàn tay Hưng đứng sau. Anh ta chính là người xúi Quân làm ăn phi pháp, hứa hẹn chia lợi nhuận, nhưng thực chất là bẫy để thâu tóm tài sản.

5. Cuộc đối mặt nảy lửa

Tối hôm đó, tôi đem sự thật kể cho Nam. Ban đầu anh không tin:
– Hưng là bạn thân của anh hai chục năm, sao lại làm thế được?

Tôi liền mở ghi âm cuộc gọi. Giọng Hưng vang lên rành rọt, từng câu chữ như nhát dao cứa vào lòng. Nam sững sờ, mặt trắng bệch.

Ngày hôm sau, tôi cùng chồng đến gặp Hưng. Anh ta vẫn tỏ vẻ quan tâm, nhưng khi Nam ném chiếc điện thoại bật lại đoạn ghi âm, sắc mặt Hưng tái mét. Không còn chối cãi, hắn vội vã bỏ đi.

6. Gia đình tan – hợp

Quân bị khởi tố, đối mặt án tù nhiều năm. Mẹ chồng sau cơn đột quỵ, sức khỏe suy giảm, lòng đầy ân hận. Bà nắm tay tôi, nước mắt rơi:
– Lan à, mẹ sai rồi. Nếu hôm đó con mềm lòng, chắc giờ cả nhà điêu đứng. Con dâu mà như con, mẹ mang ơn nhiều lắm.

Lần đầu tiên, tôi thấy mẹ chồng thật sự cúi đầu thừa nhận. Nỗi oán trách trong tôi tan dần, chỉ còn lại niềm thương cảm cho một người mẹ quá nuông chiều con út.

Nam thì lặng lẽ hơn sau biến cố. Anh hiểu rằng nếu không có tôi, gia đình đã mất tất cả. Tình cảm vợ chồng từ đó càng bền chặt.

7. Cái kết

Một năm sau, khi mọi chuyện tạm lắng, tôi đứng trước hiên nhà, nhìn mảnh vườn xanh mướt mà lòng dâng đầy cảm xúc. Sổ đỏ vẫn nằm nguyên trong két, là minh chứng cho sự kiên định của tôi.

Quân trong trại giam gửi thư về, xin lỗi anh chị, hứa sau khi ra tù sẽ làm lại cuộc đời. Mẹ chồng thì ngày ngày niệm Phật, sống hiền hòa, thương con dâu như con ruột.

Còn Hưng – kẻ từng tự xưng “bạn thân” – bị phát hiện liên quan đến nhiều vụ lừa đảo khác, cuối cùng cũng sa lưới pháp luật.

Tôi hiểu rằng, trong cuộc đời, đôi khi chỉ cần một câu nói đúng lúc cũng đủ để cứu cả gia đình khỏi vực thẳm. Và câu nói năm xưa – “Sổ đỏ là mái nhà của các con con, con không thể đánh đổi” – đã trở thành sợi dây giữ vững hạnh phúc, niềm tin và cả nhân phẩm của chúng tôi.